BỮA CƠM ẤM NỒNG GIỮA TRỜI CAO

Thứ ba - 14/10/2025 22:59
Giữa đại ngàn Tây Bắc, nơi bản làng Nậm Khăn được bao phủ bởi sương sớm và những thửa ruộng bậc thang xanh rì, tiếng trống trường vang lên trong trẻo đánh thức cả vùng núi. Những đứa trẻ người Mông, Khơ mú, Thái trong bộ đồng phục giản dị, đôi dép nhựa sờn gót, ríu rít bước đến lớp. Với chúng, con chữ không chỉ là ước mơ mà còn là tấm vé mở ra một thế giới khác – nơi đói nghèo có thể nhường chỗ cho hi vọng. Những năm trước, bữa trưa của các em thường chỉ là nắm cơm nguội mẹ gói vội, hoặc gói mì khô chia nhau giữa tiết trời lành lạnh. Có em đói quá phải nhặt vài trái ngô khô nướng lên, có em ngủ gục trên bàn vì bụng trống rỗng. Nhưng rồi “Nuôi Em” ra đời – một chương trình nhỏ bé nhưng đầy nhân ái, mang theo hơi ấm từ những tấm lòng nơi xuôi gửi lên. Chương trình đã mang những bữa cơm nóng đã đến với các em – những đứa trẻ ở vùng cao xa xôi nhất.
Giờ đây, căn bếp nhỏ của trường PTDTBT TH & THCS Nậm Khăn luôn đỏ lửa. Trong không gian còn vương mùi khói bếp, tiếng cười nói của các em hòa cùng âm thanh lách cách của muôi, nồi, khay inox. Những suất cơm giản dị với thịt kho, bí đỏ, bát canh nóng hổi đặt ngay ngắn trước mặt, khiến ánh mắt nào cũng ánh lên niềm vui. Có em ăn ngon lành, có em vừa ăn vừa khẽ cười, có em ngước nhìn cô giáo với ánh mắt biết ơn – tất cả tạo nên một khung cảnh ấm áp đến lạ.
 
Các em ăn cơm tại nhà ăn
Sau bữa ăn, không ai bảo ai, các em nhỏ tự giác mang khay ra rửa. Đôi tay bé xíu thoăn thoắt dưới vòi nước, bọt xà phòng trắng xóa, tiếng cười trong trẻo vang lên xen lẫn tiếng róc rách của dòng nước. Giữa sân rửa, những chiếc chậu nhôm xếp hàng, những chiếc khay được chà sạch rồi úp ngăn nắp. Cảnh tượng giản dị ấy khiến ai chứng kiến cũng thấy lòng mình ấm lại – bởi “Nuôi Em” không chỉ mang đến bữa ăn, mà còn nuôi lớn tinh thần tự lập, sẻ chia và biết ơn.
 
Học sinh tự rửa bát sau bữa ăn
Phía sau mỗi bữa cơm là biết bao tấm lòng thầm lặng. Là các thầy cô ở vùng cao, những người vẫn dậy từ tờ mờ sáng, nhóm bếp, nấu cơm, chuẩn bị phần ăn cho học sinh; là những mạnh thường quân từ khắp mọi miền, dù chưa từng đến Nậm Khăn, vẫn gửi yêu thương lên tận nơi; là các bạn trẻ thiện nguyện lặng lẽ kêu gọi từng chiến dịch để duy trì chương trình bền vững. Một cô giáo nói trong xúc động: “Chỉ cần nhìn các con ăn ngon miệng, cười tươi, chúng tôi thấy mọi vất vả đều đáng.”
Bữa cơm trưa ấy, tuy mộc mạc, nhưng chan chứa tình người. Trong ánh mắt long lanh của các em, có niềm hạnh phúc đơn sơ mà sâu sắc: được ăn no, được học, được thương yêu. Và đâu đó, giữa tiếng gió lùa qua mái tôn, vẫn vang vọng giọng nói trẻ thơ: “Con thích đi học lắm, ở trường có cơm ngon, có cô thương con.”
“Nuôi Em” – hai từ giản dị nhưng chứa đựng biết bao yêu thương. Đó không chỉ là những suất cơm, mà là hành trình gieo hi vọng nơi rẻo cao, là ngọn lửa nhân ái sưởi ấm biết bao trái tim. Giữa mùa đông rét mướt, căn bếp nhỏ của Nậm Khăn vẫn rực sáng ánh lửa, nấu nên không chỉ bữa cơm – mà còn nấu nên ước mơ của cả một thế hệ.

Tác giả: Khoàng Văn Hoa_Tổ 123

Tổng số điểm của bài viết là: 20 trong 4 đánh giá

Xếp hạng: 5 - 4 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Mã bảo mật   

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

licham.net

- Click vào nút hiển thị ngày trong tuần hoặc tháng âm lịch để xem chi tiết

- Màu đỏ: Ngày tốt

- Xanh lá: Đầu tháng âm lịch

- Màu vàng: Ngày hiện tại

QUẢN LÝ THÀNH VIÊN
Hãy đăng nhập thành viên để trải nghiệm đầy đủ các tiện ích trên site
Thống kê truy cập
  • Đang truy cập321
  • Máy chủ tìm kiếm13
  • Khách viếng thăm308
  • Hôm nay102
  • Tháng hiện tại4,309
  • Tổng lượt truy cập533,679
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây
Gửi phản hồi